Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

          Tối hôm nay, vào Face bằng Firefox được rồi. Mình đang lo một lát nữa có bị chặn không đây, nhưng tốc độ vẫn chậm lắm! Mình có bao nhiêu chuyện buồn, tại mình vốn nhạy cảm. Cái chuyện:” Tôi tưởng giếng sâu, tôi nối sợi dây dài. Ai ngờ giếng cạn, tiếc hoài sợi dây”. Thì ra giữa chúng tôi lại không hợp nhau đến thế cơ, vậy mà tôi cứ tưởng…Những điều anh nói chẳng hề làm tôi vui một chút nào cả. Vậy mà tôi đã suy nghĩ về anh thật nhiều, về những điều anh đã giúp đỡ tôi, biết là không hợp sao cứ như thế nhỉ?! Tôi bị rơi vào sự mâu thuẫn khủng khiếp giữa lòng tốt của anh và sự thật là chúng tôi quá trái ngược nhau. Tôi không biết phải làm sao, ghét anh hay…

         Công việc sao mà rắc rối quá, có người còn dám lấy cớ liên lạc với tôi vì công việc để biết số điện thoại của tôi, rồi làm phiền tôi một cách quá đáng! Thật đáng ghét…thế giới sao mà phức tạp quá! Mình đã cố gắng mềm nắn, rắn buông lắm rồi, nhưng có người đã lợi dụng điều đó để dai như đỉa muốn làm quen chi chi đó! Tôi quả thực không hề hứng thú với những mối liên lạc mà tôi không biết rõ đầu đuôi. Bao nhiêu năm trước, tôi đã mỏi mòn chờ điện thoại của một người. Nhưng tôi chỉ gặp những người tôi không muốn gặp. Tôi cứ tưởng là người đó và cất công dò hỏi mỗi khi có số điện thoại lạ gọi đến. Khi tôi biết là người xa lạ rồi, đối phương cũng hỏi tôi là ai, tôi chẳng buồn trả lời. Người ta nói tôi chảnh, tôi này nọ. Tôi mặc kệ, vì trong tôi đã quá nhiều thất vọng. Nhiều lần như thế, tôi đã không còn chờ đợi…và không bao giờ hứng thú với mối liên lạc qua điện thoại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét